Con xin chia sẻ bài học con nhận được khi đi YÊN TỬ lần thứ 3 của con ạ.
Và dù đây là lần thứ 3 con được đi YÊN TỬ nhưng là lần đầu tiên con được đi lên núi lúc trời còn tối thui và đi chân đất nhưng con không hề có cảm giác sợ hãi vì có tăng đoàn đi cùng, con bình thản hít vào thở ra theo từng bước chân lên các bậc thang. Vì trời tối thui nên con không có khả năng tránh được việc giẫm phải các sinh vật khác nên đã bị kiến cắn vài lần. Từ đó con thấy khi ta vô minh trong những việc ta làm thì sẽ không chỉ làm hại người khác mà còn gây hại cho chính mình, có những việc chúng ta làm, chúng ta tưởng là tốt cho người khác, nhưng thực ra lại để lại những tổn thương rất lớn cho người nhận nên trước khi làm việc gì chúng ta cần suy xét kỹ lưỡng.
Khi trời dần sáng có thể nhìn rõ được cảnh vật xung quanh thì những bài học con nhận được dần mở ra nhiều hơn theo từng bước chân lên núi.
Vẫn là bài học vô thường qua những chiếc lá rớt trên mỗi bậc thềm, có lá đã mục gần hết chỉ còn lại gân lá, có lá khô, có lá úa vàng, có lá còn xanh, có lá già, có lá non, có lá còn nguyên vẹn, có lá thì bị lủng lỗ chỗ. Từ những chiếc lá trên thềm đá này ta có thể nhận ra Vô thường xảy ra ở bất cứ giai đoạn nào của lá, và bất cứ lá cây nào cũng bị chi phối bởi luật vô thường này, dù nó xấu hay đẹp, dù to hay nhỏ theo cảm nhận của ta. Vạn vật trong tự nhiên này đều bị chi phối bởi luật vô thường và con người chúng ta cũng không ngoại lệ.
Vì vậy chúng ta phải chuẩn bị trước tâm thế cho con về sự vô thường của người con thương, và cũng phải chuẩn bị trước tâm thế cho người thương của con về sự vô thường của con nữa để con biết sống trọn vẹn mỗi giây phút hiện tại với người thương. Con cũng hay nói với con của con - 6 tuổi rằng mẹ không sống với con suốt đời được, rồi đến một lúc nào đó mẹ cũng phải chết thôi, con cũng vậy, ai cũng vậy.
Trên đường xuống núi con nhặt được chiếc lá bồ đề còn xanh trên mặt đất, khi nhìn kĩ thì thấy cuống lá đã bị chà xát rất nhiều có thể đây là nguyên nhân làm cho chiếc lá không thể còn ở trên cây được nữa. Từ gân chính của lá tỏa ra nhiều gân phụ ở 2 bên như hình lông chim, và từ những gân phụ đó lại tỏa ra nhiều gân nhỏ nữa, từ những gân nhỏ này lại tỏa ra nhiều gân nhỏ hơn nữa phủ kín toàn bộ lá.
Gân chính có nhiệm vụ cung cấp nước mà cây lấy được từ lòng đất thông qua rễ cho các phần xanh của lá để thực hiện quá trình quang hợp tổng hợp chất hữu cơ; chất hữu cơ này sẽ nuôi sống toàn bộ cây. Khi lá lìa khỏi cây, chúng sẽ dần bị phân hủy để trở về với đất mẹ. Phần thịt lá sẽ bị phân hủy trước, rồi mới tới phần gân lá, và những gân bé sẽ bị phân hủy dễ hơn, gân chính sẽ bị phân hủy cuối cùng. Con lại nhớ những lần cô nhắc đi nhắc lại ý nghĩa của việc tu tập của chúng ta mỗi 4:30 sáng, cũng như của khóa 108 phải bắt đầu lúc 3:45 sáng là để tạo thói quen tốt, dày sâu, in đậm vào tàng thức của chúng ta, để nếu lỡ vô thường xảy ra chúng ta còn nhớ được đường chúng ta đang đi khi qua luân hồi sinh tử. Thói quen tu tập mỗi sáng được khắc ghi liên tục mỗi ngày như vậy, nó sẽ ngày càng mạnh mẽ giống như gân chính của chiếc lá kia không dễ gì bị tan rã khi vô thường có tới.
Và thông điệp hôm nay con muốn gửi tới nhà là: Hãy sống trọn vẹn từng phút giây, và nguyện mong cho các anh chị em đồng tu đã hữu duyên biết tới Nhà An sẽ đều tinh tấn trên con đường tu tập ạ.
Thank you. I love you.
Yên Tử tháng 08 năm 2022 - Hành trình trở về.
- Hoa Trần -