Hành Trình Nhận Ra Sự Giàu Có Thực Sự
Chia sẻ từ bạn Nguyễn Mai Thảo khoá 49 ngày
Trải qua 49 ngày, vào một buổi sáng đẹp trời, khi bước vào căn nhà quen thuộc, tôi chợt nhận ra xung quanh mình có quá nhiều đồ đạc thừa thãi. Tất cả đều là những món không thật sự cần thiết mà chúng tôi đã mua sắm chỉ vì thói quen.
Những ngày sống giữa thiên nhiên trên đồi núi đã để lại trong tôi những cảm xúc sâu sắc. Buổi sáng, chúng tôi ngồi thiền giữa màn mây sà thấp tận chân, rồi chạy vòng quanh hồ trong cái se lạnh của sương sớm. Khi mặt trời ló dạng, cảnh vật bừng sáng lên đầy sức sống. Trưa, chúng tôi hòa mình trong dòng nước mát, mặc sóng nước đưa đẩy, để rồi buổi tối lại ngắm bầu trời sao lung linh, quên cả giấc ngủ.
Giữa khung cảnh ấy, tôi nhận ra rằng mình thật sự đủ đầy. Không tủ lạnh, không nồi cơm điện, không thiết bị công nghệ hiện đại, chỉ đơn giản là một chiếc lều nhỏ, một chiếc chăn ấm và một nồi nước bên bếp lửa. Nhưng tâm tôi lại thấy giàu có vô cùng.
Trở về nhà, tôi nhận thấy bản thân đã thay đổi. Khi mẹ tôi kể về tài sản của người bạn thân từ thời thơ ấu để ngầm so sánh với tôi, tôi chỉ mỉm cười nhẹ nhàng. Tâm trí tôi không còn bị xáo trộn bởi những lời nói ấy. Tôi không bực bội, không ganh tị, cũng không khó chịu với những bài đăng khoe khoang trên mạng xã hội như trước đây. Tôi nhận ra, sự ganh tị trong tôi đã biến mất từ lúc nào.
Tôi từng cố gắng áp dụng luật hấp dẫn, tập trung hình dung về những căn nhà lớn, những chiếc xe sang và cả sự giàu có về vật chất. Nhưng giờ đây, tôi hiểu rằng chính sự thiếu thốn trong tâm thức mới khiến tôi không bao giờ thấy đủ. Tâm trí luôn cảm thấy thiếu thốn, nên dù có bao nhiêu vật chất cũng không lấp đầy được.
Trong suốt những năm tháng chạy theo vật chất ấy, tôi đã nếm trải bao nỗi lo âu, sợ hãi. Sợ ngày mai, lo đầu tư thua lỗ, lo mất đi những gì mình đã cố gắng đạt được. Mỗi chuyến du lịch tưởng chừng để thư giãn lại trở thành chuỗi ngày bận rộn nghe điện thoại, cãi cọ với nhân viên, thất vọng với đối tác. Tôi trở về nhà, thấy mình kiệt sức hơn trước.
Covid xuất hiện, như một bước ngoặt. Nó buộc tôi phải rời xa cuộc sống bận rộn để tránh dịch ở quê. Giữa thiên nhiên, cây cỏ và đất mẹ, tôi tìm thấy sự bình yên, tìm thấy thiền và tìm lại chính mình.
Sống Thực Sự Là Sống Trong Hiện Tại
Tôi nhận ra rằng, để sống thực sự không cần phải chờ đến khi có đủ mọi thứ. Điều quan trọng là biết hài lòng với những gì mình đang có, sống trọn vẹn trong từng khoảnh khắc. Thiền định đã thay đổi tôi, giúp tôi cân bằng cảm xúc, quán chiếu bản thân và không còn phụ thuộc vào ngoại cảnh để tìm kiếm hạnh phúc.
Từ khi biết đến thiền, tôi bao dung hơn, dễ tha thứ hơn và nhìn mọi thứ bằng sự cảm thông sâu sắc. Tôi bớt nói, bớt nghĩ, quay vào bên trong nhiều hơn. Và điều kỳ lạ là khi càng quay vào bên trong, tôi càng hiểu thế giới bên ngoài một cách tự nhiên. Trước đây, tôi cho rằng mình thông minh, nhưng giờ đây, tôi cảm nhận được trí huệ. Thay vì suy luận hay diễn giải, tôi thấy rõ bản chất của mọi việc mà không cần chứng minh.
Con Đường Của Sự Chuyển Hóa
Thiền định đã giúp tôi bước những bước đầu tiên trên con đường thay đổi bản thân. Đây là hành trình dài, không thể hoàn thành trong ngày một ngày hai, nhưng tôi tin rằng chỉ cần kiên trì, cúi xuống soi xét chính mình, từng bước nhỏ sẽ dẫn tôi đến đích.
Tôi nguyện tiếp tục bước đi, giữ lòng yêu thương, trung thực và biết ơn, đồng thời chia sẻ thiền định để ngày càng có nhiều người nhận ra giá trị thực sự của cuộc sống.