HÀNH TRÌNH TAM BỘ NHẤT BÁI & CÕNG KINH A DI ĐÀ – MỘT LẦN CÚI XUỐNG, LÒNG MÌNH SÁNG LÊN
Yên Tử
Thật xúc động khi lắng nghe những bài học sâu sắc từ hành trình Tam Bộ Nhất Bái và Cõng Kinh A Di Đà tại Yên Tử mà các bạn chia sẻ. Chuyến đi ấy không chỉ là cơ hội rèn luyện thân tâm, mà còn là một pháp tu hiếu kính thù thắng dâng lên ông bà tổ tiên cửu huyền thất tổ, với nguyện cầu cho tất cả đều được vãng sanh về Tây Phương Cực Lạc.
Dù không trực tiếp bước đi cùng đoàn, nhưng qua từng câu chuyện, mình cảm nhận rất rõ: ai lên Yên Tử cũng mang theo một tâm nguyện chí thành, và khi trở xuống, mỗi người đều mang trong lòng một ánh sáng nhiệm màu của Phật Pháp.
Về Yên Tử là trở về với pháp sống trọn vẹn trong hiện tại, biết buông bớt những muộn phiền – nền tảng quan trọng của việc tu tập. Thực hành Tam Bộ Nhất Bái, vừa đi vừa niệm “A Di Đà Phật” bằng tâm chánh niệm giúp thân tâm nhẹ nhàng, vọng tưởng lắng xuống và mình thấy rõ hơn chính mình.
Và trong chuyến đi này thật chạm với lời nhắc từ Thầy : chỉ khi tâm chí thành thì công đức hồi hướng mới đến được với ông bà tổ tiên. Lời ấy làm ai cũng lặng đi và tự nhiên mở được lòng từ bi hơn, thương cha mẹ sâu hơn.
Giữa đường đời, rốt cuộc chỉ có chính mình đi cùng mình. Mỗi bước trên con đường tu là một lần đối diện với nỗi đau, giới hạn và những vết thương chưa từng gọi tên. Nhờ hành trình Yên Tử, bài học về sự độc hành và biết ơn khổ đau trở nên rõ ràng hơn. Không có khổ đau, ta cũng chẳng biết tìm đến Đạo. Những chướng duyên chính là thầy, là cánh cửa mở vào trí tuệ, để rồi mình biết trân quý hơn những thử thách từng đến trong đời.
Tam Bộ Nhất Bái là hành trình cúi xuống để lòng mình sáng lên. Ba bước một lạy, mỗi lạy là một lần đặt xuống cái tôi. Càng đi, càng thấy tâm khiêm cung nở lớn trong lòng. Việc Cõng Kinh A Di Đà và cầu siêu cho cửu huyền thất tổ khiến hành trình trở nên trang nghiêm và sâu sắc hơn, bởi mỗi bước chân lúc ấy không còn dành cho riêng mình nữa, mà là để báo hiếu, để hồi hướng báo đáp ân tình với Tổ tiên.
Những điều được chia sẻ giúp mình thấy rõ rằng tu là sửa mình, tu để tâm bớt tham – sân – si, đế mình thoát khỏi vô minh, khổ đau., Tu để cha mẹ được nương nhờ ánh sáng Phật Pháp và tổ tiên được hướng về Tây Phương Cực Lạc. Trong tất cả pháp tu, hiếu kính vẫn là nền tảng lớn nhất.
Nghe câu chuyện từ hành trình, mình cũng tự nhắc mình sống tỉnh thức hơn mỗi ngày, nuôi dưỡng tâm thiện lành, trí sáng và lòng hiếu kính. Nguyện mong được thân cận thiện tri thức để cùng nhau tiến tu.
Và cũng phát nguyện tất cả công đức tu tập của mình mỗi ngày xin được hồi hướng cho cha mẹ và cửu huyền thất tổ, ấy chính là Đại Hiếu !
Cảm ơn hành trình đầy ý nghĩa đã gieo vào lòng người những hạt mầm thiện lành. Nguyện cho tất cả được an trú trong chánh niệm và tinh tấn tu tập.


