YÊN TỬ TÂM LINH 24.11 - 26.11.23
KẾT NỐI VỚI NGƯỜI THẦY BÊN TRONG
Đầu tháng 11, những thôi thúc bên trong mong muốn được trở lại Yên Tử sau hơn một năm xao nhãng việc tu tập. Với mong muốn được VỀ NHÀ tri ân NGƯỜI THẦY đã dẫn dắt trên hành trình tâm linh để được đi ĐÚNG ĐƯỜNG, THỰC HÀNH ĐÚNG PHÁP. Mình đã bắt đầu đọc lại sách và viết thư pháp. Chép lại các lời dạy của Đức Phật, thiền sư Thích Nhất Hạnh và Phật Hoàng.
Sau mỗi giờ thiền, nguyện ước được về lại Yên Tử và rồi vào những ngày cuối cùng trước chuyến đi mình đã thuyết phục được những người thân xung quanh chăm sóc con và đồng ý để mình được gác lại mọi thứ để trở VỀ NHÀ!
Khi mình thực sự lắng nghe mình sẽ nhận ra có những CHỈ DẪN đó là lúc mình được KẾT NỐI với NGƯỜI THẦY BÊN TRONG.
TIN TƯỞNG và KIÊN ĐỊNH vào quyết định và lựa chọn của mình với sự TRÂN THÀNH KHAO KHÁT thì mình sẽ thực hiện được những điều mình muốn. Mọi thứ bên ngoài chỉ phản ánh tâm bên trong. Nếu tâm dao động thì bên ngoài sẽ dao động và có nhiều khó khăn để thử thách, còn nếu tâm vững chãi kiên định thì mọi thứ sẽ diễn ra suôn sẻ như nó là, như dòng chảy của tự nhiên.
TIN TƯỞNG NHÂN QUẢ LUÂN HỒI
Hành trình đi cáp treo lên Am Ngoạ Vân xảy ra sự cố dừng lại ở giữa đường cho mình nhận ra tâm của mình đã vững chãi hơn, mình không có bất kỳ một dao động nào, vẫn luôn tin tưởng là mình sẽ đến nơi an toàn. Và ngay giây phút đó mình thật sự BIẾT ƠN, vì mình đã được có mặt được tận hưởng không gian yên bình ở đó và cảm nhận mình vẫn còn đang thở, đang sống để được tu tập.
Chạm đến mình là những bạn chó sống ở trên Ngoạ Vân, nó rất hiền, rất tận hưởng cuộc sống hòa vào thiên nhiên đất trời, hình ảnh nó thong dong đi lại, nằm phơi nắng khiến cho mình cảm thấy phải thật có phước lắm chắc kiếp trước nó đã từng tu tập nên đã được sống ở nơi đây. Lúc đó mình cũng phát nguyện NẾU CÓ KIẾP SAU CON XIN NGUYỆN ĐƯỢC GẦN PHẬT, PHÁP, TĂNG CHUYÊN CHÚ TU TẬP MIÊN MẬT, TINH TẤN.
Rồi hình ảnh 4h sáng khi thầy tụng kinh niệm Phật, nghe tiếng thỉnh chuông của thầy là các bạn ấy chạy lại, đứng trước mặt Phật và hú lên theo những tiếng chuông khiến mình thật xúc động, loài vật còn rất nhiều thú tính và khả năng kiểm soát không tốt vậy mà cũng niêm mật đúng giờ tu tập thì không có lý do gì mà mình lại không làm được cả. Hơn nữa, 3h30 - 4h sáng là thời điểm mà mọi người TU TẬP TRÊN TRÁI ĐẤT này đều dậy thiền, một trường năng lượng rất tốt đó là lý do tại sao mà mình cần phải dậy sớm để thiền cùng mọi người => QUYẾT TÂM TU TẬP ĐÚNG GIỜ. KHI MÌNH THIỀN KO CHỈ LÀ THIỀN CHO RIÊNG MÌNH MÀ CÒN TẤT CẢ CÁC OAN GIA TRÁI CHỦ TRÊN THÂN, MUÔN NGƯỜI MUÔN LOÀI, ÔNG BÀ TỔ TIÊN CÓ TRONG MÌNH CŨNG THỰC HÀNH CÙNG MÌNH VÌ VẬY KHI PHÁT TÂM BỒ ĐỀ TU TẬP KHÔNG CHỈ CHO RIÊNG MÌNH.
Không gian ở Ngoạ Vân khiến mình liên tưởng đến hồi nhỏ khi cả gia đình trải chiếu ngắm trăng buổi tối ở giữa sân, có mảnh vườn nhỏ tự cung tự cấp thức ăn cho cả gia đình, chỉ chờ đến phiên chợ là theo bà đi bán rau và được mua quà bánh lúc đó thật sự là hạnh phúc biết bao, do ăn uống ngủ nghỉ đúng giờ nên ai nấy đều khỏe mạnh, các bữa cơm gia đình cũng thật đầm ấm hạnh phúc. Nhưng giờ đây khi phải chạy ra bên ngoài mưu sinh, không còn gần gũi với thiên nhiên nữa, mọi thứ đều là đồ công nghiệp thì con người đã phải trả giá bằng sức khỏe của mình và dần dần mất đi cái PHƯỚC BÁU đó. Vậy có nhất thiết phải cầm nắm, phải chạy ra bên ngoài chỉ để được cái vẻ hào nhoáng?
SỐNG TỐI GIẢN, THUẬN TỰ NHIÊN VÀ GẦN GŨI VỚI THIÊN NHIÊN.
THIỀN SỚM ĐÚNG GIỜ, PHÁT NGUYỆN ĐƯỢC GẦN PHẬT PHÁP TĂNG, CHUYÊN CHÚ TU TẬP MIÊN MẬT.
HÀNH TRÌNH YÊN TỬ
3.1 KHIÊM NHƯỜNG, NHẪN NHỤC, BUÔNG NGẠO MẠN
Hình ảnh 2 bạn trẻ lúc đầu leo lên rất hồ hởi, đi thật nhanh để vượt người khác, sau đi được đoạn khá dài rồi thì thấy dừng lại, có suy nghĩ muốn bỏ cuộc, được người bạn đi bên cạnh động viên đi tiếp khiến mình nhận ra:
=> Dù đi nhanh hay chậm không quan trọng, quan trọng là đến đích. Trên hành trình nếu chỉ mong muốn vượt qua người khác mà không tập trung vào bản thân thì mất đi sự chánh niệm, mất năng lượng và có thể bị tụt lại phía sau lúc nào không hay. Cũng giống như hành trình tu tập khi thấy có chút thành quả, tiến bộ đã ngạo mạn dừng lại hoặc rời bỏ hành trình thì sẽ không bao giờ đến được đích, đích của hành trình này là điểm xuất phát của hành trình tiếp theo. Trên hành trình không thể thiếu những bạn đồng tu để trợ lực cho nhau đi trên hành trình này.
Bạn trẻ đi 3 bậc lại cúi lạy => Tâm không đánh giá phán xét, mà ngưỡng mộ sự tu tập miên mật của họ, mỗi người mỗi pháp môn. Khiêm nhường cúi lạy là quay về bên trong sửa mình. Khi trẻ có sức khỏe mà đã biết tu tập thì có phước lớn, khi già rồi không còn đủ sức để tu vì vậy hãy tu ngay ở đây và bây giờ.
Hình ảnh mẹ chị Hương có tuổi, thân thể đau nhức nhưng vẫn quyết tâm lên đỉnh Yên Tử bằng mọi cách, bác nói cho dù có phải bò bác cũng bò lên quyết tâm không từ bỏ => Ý chí mạnh mẽ quyết liệt, biết ơn hình ảnh của bác cũng là động lực để mình tu ngay lúc này và bây giờ, con đường tu còn dài nếu không tu luôn đến khi già sẽ càng khó khăn hơn để tu tập.
=> Sẽ thực hành lại sám hối và thiền lạy mỗi ngày.
3.2 PHƯỚC ĐỨC CỦA SỰ TU TẬP
Sau sinh thấy sức khỏe bản thân đi xuống, đi giữa trời nắng thấy mệt mỏi, đôi khi muốn dừng lại để nghỉ ngơi, càng lên cao chùa Vân Tiêu các bước đi càng dài, càng mất nhiều sức. Sực nhớ ra trong túi có viên kẹo được cho từ sáng chưa ăn, bỏ ra nên có đủ sức cho hành trình tiếp theo.
=> Khi tu tập có chút phước chớ có tiêu sài, hãy dành dụm giữ gìn đến khi thực sự cần thiết mới sử dụng, nhờ phước đó mà mình mới đủ lực để vượt qua các nghiệp trổ để có thể tiếp tục và đi tiếp trên hành trình về nhà.
=> Bồ tát sợ nhân còn chúng sinh thì sợ quả => Gieo thêm các nhân tốt, thiện lành để tích thêm các phước đức trên hành trình tu tập (giữ giới, chia sẻ pháp, nguyện hồi hướng công đức, sám hối, phát bồ đề tâm,...)
Nếu như mọi lần lên Yên Tử thì hay đi lên theo đường TRÚC và về đường TÙNG nhưng lần này khi đứng trước 2 con đường thì lại đi thẳng vào đường TÙNG. Đi dưới những tán xích tùng cổ nhìn những bộ rễ to rộng bám sâu vào đất giữ đất đá xung quanh để thân cao lớn tỏa bóng mát ra xung quanh. Liên tưởng đến những đặc tính của TÙNG cũng giống như con đường tu của mình. Phải làm cho bộ rễ của mình sâu rộng thì mới tăng trưởng được, trung thực thẳng thắn hiên ngang sừng sững đứng một mình không sợ bất kỳ khó khăn giông bão nào. Phải rèn luyện thân tâm từ những thứ nhỏ nhất (kỷ luật, đúng giờ, đều đặn, liên tục,...) quan sát tâm, sửa mình mỗi ngày dọn dẹp thân tâm cũng giống như đang nuôi dưỡng bộ rễ từng chút một, chỉ khi nào bộ rễ sâu rộng, biến những thói quen kia trở thành mình, thực hành thuần thục mà không cần suy nghĩ giống như hơi thở vậy thì mới tăng trưởng.
=> Đọc sách “Tạng thư sống chết”, “Sự vận hành của tâm”, “ Muôn kiếp nhân sinh” để quyết tâm tu tập
3.3 LÀM GƯƠNG VÀ HÃY CỨ ĐI MỘT MÌNH TRƯỚC
Trước đây khi tham gia cái gì hay là cũng mong muốn những người xung quanh mình được tham gia và có thể cũng kéo đi cho bằng được. Tuy nhiên sau vài lần kết quả không như ý vì vậy mình đã học được cách chấp nhận và lấy mình làm gương thực hành pháp trước để lợi mình trước, khi nào đủ lực thì những người xung quanh sẽ tự hỏi khi đó mình sẽ chia sẻ Pháp. Và duyên đến đâu thì tùy họ, bản thân mình tu chưa đến nơi thì không thể giúp được gì cho ai. Và lần này bài học của gia đình chị Hồng Anh khiến mình vô cùng thấm. Khi có thêm người thân đi cùng mà mình không đủ lực, không kiên định và giữ vững tâm đôi khi mình sẽ bị họ kéo mình xuống. Hãy chọn người năng lượng giống mình để gieo trước.
=> Mình nhận ra mình không còn mong cầu bất kỳ điều gì từ phía người thân vì mình hiểu mỗi người sẽ có những con đường riêng mà mình cần phải đi, khi nào đủ duyên thì họ sẽ bước thôi. Mình tập trung vào bản thân và bắt đầu gieo từ tâm, sau mỗi giờ thiền thì phát nguyện cho người thân của mình cũng biết đến Phật Pháp và tin theo. Mình làm gương và tự thay đổi bản thân để người thân thấy mình tốt hơn. Nên mình chấp nhận đi trên con đường này MỘT MÌNH trước để rồi hồi hướng những phước báu mình có được cho muôn người muôn loài cũng được TU TẬP, biết và đi theo con đường CHÁNH PHÁP.