Yên Tử thì không quá xa lạ với con, vì đây là lần thứ 2 con trải nghiệm hành trình leo núi Yên Tử, nên cũng có thể tạm gọi là con có hiểu sơ sơ 1 chút về đường đi lối lại ở Yên Tử. Khi đi lên, thì con thực hành đi trong chánh niệm, nên con đi khá thong dong tự tại, có bạn đồng hành bên cạnh cũng được mà đi một con cũng được.
Trên đường đi thì con để ý thấy, thời gian này ở Yên Tử có rất nhiều sương mù, không phải tất cả đường đi đều có sương mù, mà là đoạn có, đoạn không, và càng lên cao thì càng nhiều sương mù. Dù có những đoạn phải đi một con giữa rừng núi Yên Tử mù sương, con cũng cảm thấy rất tự tại, đi là đi thôi. Ở lượt đi xuống núi, từ đỉnh núi chùa Đồng xuống, thì con mất chánh niệm nữa, và cũng có trò chuyện với vài vị khách dọc đường. Kết quả sau đó là con đã đi lạc đường. Thay vì đi xuống lối chùa Vân Tiêu thì con đi về hướng cáp treo. Qua sự việc này thì con cũng mới nhận ra tầm quan trọng của việc giữ chánh niệm trong cuộc sống.
Chỉ cần lơ là, mất chánh niệm 1 chút thôi là con đã vô thức lạc đường, trôi xa. Ngoài ra, như ở trên con đã viết là trên đường đi, con nhận thấy Yên Tử mùa này có rất nhiều mây mù. Có lẽ trong cuộc đời người cũng vậy, ai cũng sẽ có mây mù trong cuộc đời con, chỉ tùy vào phước đức, công phu tu tập trong con đã tích từ các kiếp trước mà ở đời này mây mù của đời con ít hay nhiều, con đường đời của con cũng dễ đi hay khó nhằn
Ý NGHĨA CỦA VIỆC QUAN SÁT LẠI BẢN THÂN MỖI NGÀY
Đấy, mây mù ít nhiều ai cũng có, chỉ cần sao nhãng mất chánh niệm 1 chút thôi, là con đã lạc lối rồi. Thảo nào mà các bậc chân sư luôn khuyên con người sống trong hiện tại, sống chánh niệm và chú ý tạo nhiều phước đức, có phước để che, có đức để hộ thì làm việc gì cũng hanh thông. Mây mù thì đời người ai cũng có, nhưng để nhận diện được mây mù của đời con thì không phải dễ. Dễ nhận thấy nhất là mây mù của người khác.
Trong những tình huống này thì con phải thực sự biết ơn, là con có phước lắm, nên không mù mờ như người ta, nên ráng mà tu.
Ngoài ra cũng nên cẩn thận, vì nếu không, con sẽ dán nhãn cho họ, tâm kiêu mạn dễ nổi lên, cho là họ sai, họ thấp kém hơn con.
Vậy những lúc này con phải mở lòng thương ra, nhìn họ bằng con mắt thương, nếu được thì giúp họ 1 chút, vừa giúp họ, vừa tạo phước cho con, 1 công đôi việc. Nhưng mà cũng đừng cố ép họ theo ý con nha, hãy cho họ thời gian, sự kiên trì, tình thương đủ lớn, hay đôi khi là tùy vào nhân duyên mới giúp họ xoay chuyển được. Với con thì trong tình huống này, con hay thực hành pháp Thank U, I love U, để thấy họ là thầy của con, có khi cái mà con đang tự cho là mây mù của họ, lại là người thầy đến dạy con 1 bài học về cuộc đời. Bài học thì xuất hiện dưới muôn hình vạn trạng, tâm kiêu mạn nổi lên cũng như ly nước đầy, rót sao vào được nữa.
Qua hành trình đi Yên Tử vừa rồi thì con thấy 2 bài học: chánh niệm và Thank U, I love U là 2 bài học cơ bản, hiểu thấu được và thực hành được sẽ mang lại rất nhiều lợi lạc trong đời sống cho con. Con đường đời của con nhờ đó mà có lẽ cũng sẽ sáng lên. Cảm ơn mọi người đã dành thời gian đọc 1 bài chia sẻ dài dòng này. Nguyện chúc tất cả mọi người và chúng sinh được sống trong tỉnh thức, tự thắp đuốc lên mà đi thôi.
Thank U. I love U
0 4 . 2 0 2 2
- LẠI MAI LY -